Ly kỳ chuyện cả làng thờ hòn đá
Nếu bạn là
người tò mò thì không nên đọc bài viết này, vì kết thúc câu chuyện, tò
mò sẽ… càng tò mò hơn. Đó cũng là tâm lý của một số người dân thôn La
Khê Bãi (Thừa Thiên - Huế) hàng trăm năm nay vẫn cho rằng hòn đá được
thờ trong ngôi miếu nằm trên địa bàn thôn to lên mỗi ngày.
Thôn La Khê Bãi
thuộc xã Hương Thọ, Thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Người dân
nơi này khẳng định, ngày xưa, hòn đá đó chỉ nhỏ bằng chiếc bình vôi
nhưng bây giờ đã nặng hơn một tấn. Oái oăm ở chỗ đá được mặc xiêm y và
đến giờ cũng chẳng ai biết “mặt ngang mũi dọc” của “đá mẹ” như thế nào.Cả làng thờ… hòn đá
Người già trong làng cho biết, vào khoảng
năm 1800 khi những người đầu tiên đến vùng núi huyện Hương Trà (nay là
Thị xã Hương Trà) lập ra thôn La Khê Bãi thì đây là vùng đồi núi hoang
vu. Địa thế của làng lại được xem là “hợp phong thủy” bởi có núi có sông
nên xóm làng ngày một no ấm, mùa màng bội thu quanh năm.
Truyền thuyết cũng bắt đầu từ đây: “Ngày
đó có bác nông dân trong làng đang cày ruộng đến trưa thì liên tục bị
một hòn đá nhỏ cứ va chạm vào lưỡi cày. Nghĩ là hòn đá bình thường, ông
nhặt bỏ lên bờ nhưng rồi một lúc sau lại thấy hòn đá lúc trước chặn
ngang lưỡi cày.
Sự việc xảy ra nhiều lần như thế khiến
bác nông dân bất chợt giật mình suy nghĩ, chắp tay van vái: “Nếu là thần
thánh phương nào xin cho tôi một điềm báo tôi sẽ mang về trình xóm làng
lập miếu thờ Ngài”. Vừa dứt câu nói một ánh hào quang chớp nhoáng tỏa
sáng phát ra từ hòn đá”, trưởng thôn La Khê Bãi, ông Lê Văn Quảng thuật
lời cha ông truyền lại.
Không ai biết bí mật nào về hòn đá phía sau những tấm vải được che phủ này? |
Các già làng đã quyết định lập miếu chăm
lo hương khói hòn đá kì lạ ngay đầu làng gọi là Linh Sơn Điện. Một bô
lão trong thôn cho biết ngôi miếu lúc xưa vốn nhỏ bé và đơn sơ, chỉ vừa
đặt chiếc am nhỏ và hòn đá.
Từ khi lập miếu Linh Sơn xóm làng ngày
một phồn thịnh hơn, người trong thôn không hề ốm đau khiến dân làng
truyền tai nhau có “vị thần giáng thế giúp làng”, hàng năm dân tu sửa
miếu ngày càng “hoàng tránh hơn”. Đến năm 1957, có một người là cháu nội
vua Thiệu Trị đã đứng ra quyên góp tiền bạc xây dựng miếu thành ngôi
kiên cố khang trang rộng rãi như ngày nay.
Trải qua thời gian được tu sửa, nay miếu
được xây dựng hoàn chỉnh với nhiều công trình phụ như: Am Lục động, am
Thổ thần, nhà Tăng thờ… Người nông dân năm xưa có công đưa hòn đá thần
lên cạn cũng được lập am thờ ngay trong khuôn viên miếu.
Theo lời kể các bô lão thôn thì nay miếu
đã ngoài 200 năm tuổi. Hàng năm toàn bộ dân làng tập trung tại miếu làm
lễ cầu an vào hai ngày 16 - 17 tháng Giêng. Ngoài ra vào tháng 3, tháng 7
âm lịch, làng long trọng tổ chức lễ vía “Mẹ”.
Họ cho rằng vị đức Thánh Mẫu đã nhập hồn
vào hòn đá, tên gọi Đá mẹ nằm xuất phát từ chính quan niệm này. “Cả làng
này từ trẻ con đến người lớn ai cũng thuộc nằm lòng truyền tích về Đá
mẹ nằm. Hòn đá đã mang lại bình yên, ấm no cho dân làng chúng tôi”, già
làng Đe nói.
Đá cũng có xiêm y
Dù chẳng biết “mặt ngang mũi dọc” hòn đá
trong miếu như thế nào, nhưng cả người dân thôn đều cho rằng hòn đá “mặc
xiêm y” lớn dần mỗi ngày, nói cách khác là “có khôn lớn”. Ông Lê Văn
Thích, Phó ban tổ chức các lễ hội thôn dẫn giải cụ thể : “Nghe cha ông
kể lại rằng năm 1957 xây điện, làng đã huy động 12 thanh niên trong thôn
khiêng “đá Mẹ” lên bàn thờ. Nhưng bây giờ tảng đá đã lớn đến mức hàng
trăm người chưa chắc đã khiêng nổi”.
Dẫn khách vào chính điện, ông Thích trang
nghiêm chỉ tay vào một khối vật thể phủ kín vải nói rằng đó chính là
“Đá mẹ” nằm. Theo quan sát của phóng viên, tảng đá cao khoảng 1,5m, bề
ngang rộng chừng 0,8m. Những tấm vải phủ lên phiến đá gọi là áo của
“Mẹ”, những bộ y áo được thay khi áo cũ sờn rách.
“Chỉ duy nhất những phụ nữ phụ trách việc
trông coi miếu mới được phép thay áo cho Đá mẹ nằm. Khi tiến hành lễ
thay áo, người ta cũng không lột hết mà giữ lại 2 - 3 lớp áo dưới cùng,
không được phép lấy hết áo ra khỏi tảng đá”, ông Thích cho biết thêm. Đó
cũng là lí do giải thích việc vì sao hàng trăm năm nay chưa một ai nhìn
thấy khối đá hình thù thế nào.
Những bậc cao niên trong làng đều cho hay
theo lời các tiền bối làng truyền lại, đó là một khôi đá có màu đen
bóng. Đặc biệt vào những lúc mưa giông người ta nhìn thấy từ phiến đá
hiện lên 5 màu sắc khác nhau lấp lánh, bởi vậy Đá mẹ nằm còn được gọi là
đá ngũ sắc. Trở lại với ý kiến cho rằng hòn đá vô tri vô giác “khôn
lớn” từng ngày, cụ ông Lê Văn Đại ( 67 tuổi), thành viên trong ban quản
lí miếu cho rằng câu chuyện trên hoàn toàn có thật.
Cụ còn khăng khăng: “Hiện nay kích thước
khối đã vẫn tăng lên nhưng tốc độ chậm hơn trước”. Khi người viết thắc
mắc “liệu có phải chính những lớp vải được phủ lên thường xuyên đã làm
kích thước khối đá tăng?”, thì nhận được lời quả quyết “không phải”.
“Một hai lớp vải thì kích thước tăng lên có đáng bao. Đằng này chỉ cần
nhìn bằng mắt thường cũng nhận thấy Đá mẹ nằm to lên rõ ràng”, một thành
viên được thôn cắt cử trông coi miếu lí giải.
Quanh hòn đá được cho là “biết lớn khôn”,
người địa phương còn truyền tai nhau những câu chuyện nội dung tựa
truyền thuyết, như khu vực quanh miếu người nào muốn nhảy sông tự vẫn
cũng đều bất thành vì những lý do ngăn cản “trên trời rơi xuống; từ xưa
đến nay hễ lúc nào xóm làng gặp phải chuyện dữ như bệnh tật, mùa màng
thất bát thì y như rằng khấn nguyện “đá thần” sẽ hóa giải thành công;
hay trong suốt hàng chục năm bom rơi đạn lạc thời Mỹ - Ngụy, chưa có một
người làng nào thiệt mạng…
Xâu chuỗi lại những thông tin làm cuộc
khảo sát nhanh, chúng tôi nhận được nhiều ý kiến trái chiều nhau. Có
người cho rằng miếu Linh Sơn thật sự “linh thiêng”, nhưng cũng có người
cho rằng đó chỉ là những sự trùng hợp ngẫu nhiên trong cuộc sống.
Đem những thắc mắc đến hỏi chính quyền
địa phương, ông Mai Văn Xuân, Chủ tịch UBND xã Hương Thọ cho biết: “Hiện
chưa thể chứng minh được chuyện phiến đá “biết khôn lớn” liệu có thật
hay không bởi theo quy định của làng thì không ai được lật bỏ tấm vải
che phiến đá. Hoạt động của miếu cũng không hề có biểu hiện vi phạm pháp
luật nên chính quyền địa phương chưa cần thiết đến mức phải tiến hành
giám sát, kiểm tra”.
Cũng theo vị Chủ tịch xã: “Linh Sơn điện
là ngôi miếu cổ đã có từ lâu đời, hàng năm ngoài người dân bản địa có
rất nhiều du khách khắp nơi đến miếu hành lễ. Ngôi miếu có vị trí đặc
biệt trong đời sống văn hóa tâm linh của người dân”
Trở lại phần dẫn chuyện, vậy là mọi người
thêm một lần “tức anh ách” khi vẫn không rõ hòn đá có “lớn khôn” thật
hay không?. Có lẽ đành phải chờ vài chục năm nữa, trở lại thăm hòn đá và
nhìn bằng mắt thường thấy đá có “lớn khôn” nữa hay không thì mới dám
khẳng định sự việc. Kể cũng lạ, có lẽ chẳng có ngôi làng nào ở nước ta
sì sụp thờ cúng… hòn đá như ở làng La Khê Bãi.
Nguồn : Đất Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét